Căn phòng khách
Khi bước vào nhà tâm thức thì phòng đầu tiên bước vào là phòng khách . Phòng khách vốn được xem là nơi đón khách , hay kết nối với người trong nhà nên đó được xem là nơi công khai . Cho nên , dẫu là ở nhà của riêng mình , đó vẫn là nơi mà bản thân vẫn phải giữ hình ảnh để những người khách không đánh giá mình . Chính vì thế , dẫu cảm xúc được "mắt thấy tai nghe",
chúng vẫn bị giấu kín hay bị xem như là điều hiển nhiên phải xảy ra



HỜ-HỞ-HỚ - Tăng Thế Văn
HỜ: Ở Úc, Sydney, biển lạnh lắm, Văn thấy mình có gợn gợn cảm xúc, hứng đi chơi biển, nghĩ là biển sẽ đẩy trôi hết mấy chiếc cảm xúc này, nhưng biển lạnh lắm, nhúng chân xuống rồi lại chạy lên. Like one of those moments when you look at the waves crashing the shore and think the ocean would just wash away your issues cuz you feel so small compared to nature, you want to immediately become one with that greatness but you haven't had the courage to dive right into it, you got scared. Later on, you put that into your wishlist/things to do list when you got the chance, which will be at the back of your mind, haunting you but not that significant to dabble into, like a weak lingering desire, or you can call them the feelings that you ignore.
HỞ: Về Việt Nam, đi bảo tàng thành phố, thấy mình cũng nhiều sơ hở, chưa chú ý lắm, mà kệ vẫn ổn, có sao đâu, lần sau chú ý vậy. It's the exact sensation, exact ignorance that you have had, but let's just put it behind and move on, or so I thought...
HỚ: Lại là những cảm xúc hay vấn để nhỏ mình làm lơ bằng cách đi ăn đi chơi đi xã giao và nghĩ chúng sẽ giải quyết bằng cách đi ăn đi chơi đi xã giao. Cũng có ý nghĩ những cuộc nói chuyện ăn chơi này còn nhiều, nên có nghĩ thêm cũng vậy, ai ngờ hớ hàng. Nope, it's about to hit the bottom like a rollercoaster, one that tells you:" oooh, Imma pick yourself apart, dissect every thoughts and untangle those feelings and push them to extremes but not letting you go anywhere, you're stuck with yourself, so best look into yourself and look after it!!!

LIBEROSIS - Nguyễn Phương Linh
Có những người sống mãi một cuộc đời biểu diễn. Nhìn xa thì thấy hào nhoáng, đến gần mới biết bi thương. Người ta cứ hay kêu khóc bị tước đoạt tự do, nhưng chưa bao giờ nghĩ kẻ thủ ác không ai khác là chính mình.


XA-SA - Nguyễn Phương Linh
XA - SA: Những kẻ yêu nhau thường là những người xa cách nhất. Vì ta bước đến bên nhau trước hết bởi những tầng lớp hình dáng bên ngoài. Rồi những nỗi sợ cứ khiến chúng ta gần mà xa. Rồi chỉ khi người ta để lộ hình dáng trần trụi, sa khỏi những hình ảnh bồng bềnh thì cái sự yêu - dù có khả năng bị bóp chết, nó mới bắt đầu đúng nghĩa.
“Dầu tin tưởng: chung một đời, một mộng.
Em là em, anh vẫn cứ là anh.
Có thể nào qua Vạn Lí Trường Thành
Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật.”
Xa cách, Xuân Diệu

TÌM - Tô Thanh Vân
Chủ thể của bộ ảnh đại diện cho một bộ phận người trẻ trong xã hội hiện nay. Chính từ ước mơ phải trở thành những cá thể hoàn hảo mà những người trẻ ấy tự khoác lên cho mình một vỏ bọc nặng nề. Ấy vậy nhưng, tận sâu bên trong tâm hồn của họ là sự bâng khuâng, lo sợ khi phải đối mặt với những phần xấu xí của bản thân. Để rồi, sau khi trải qua quá trình đối diện, nhìn nhận và thay đổi, tâm hồn của người trẻ lại được chữa lành, họ trở nên vui tươi và vững vàng hơn bao giờ hết.

The Body Mind - Bích An
Một hình dung về tôi/sinh thể tôi dẫy dụa trong khuôn đúc chật hẹp của tâm trí và tiềm thức, nơi “tôi/sinh thể tôi” khả dĩ tồn tại - sinh động - khai thác vô trùng những phân mảnh định dạng nên cá thể này.

Tác phẩm của Một Quả Tắc
(Hãy Phiêu tác phẩm theo cách bạn muốn)

The ghost of your embrace - Đâu còn một vòng tay 2020 - Thu Phương
Cái vẹn nguyên giờ chỉ còn một mảnh
Cuộn tròn lại, khoảng trống lớn dần thêm
Em ngủ vùi, trong sương the hơi ấm
Em tỉnh dậy, trở về với hư vô
Đôi khi, chỉ trong những mảnh ký ức chắp vá, chúng ta mới thấy mình được thật sự sống dù chỉ là một phút. Như những thứ bị bỏ rơi, tôi thường tìm về với những đồ vật họ để lại, ôm lấy chúng và thả mình vào niềm an ủi chớp nhoáng đó. Dù là trong một sự chở che huyễn hoặc, tôi không muốn rời xa nơi duy nhất khiến mình không cảm giác thật lẻ loi giữa cuộc đời này.