October 7, 2024

Một đứa lạnh lùng, khó mở lòng như mình làm sao mà đi Tình nguyện Quốc tế được

“Cuộc sống của mình từng trôi qua rất tẻ nhạt và lý do mình đi Global Volunteer cũng vì rảnh. Nhưng không ngờ có một ngày mình ngồi đây kể lại câu chuyện của mình.”

MÌnh là Kim Anh - trờ về từ dự án Punleu về giáo dục  tại Cambodia. Mình là một đứa khá lạnh lùng, khó mở lòng. Cuộc sống đại học của mình chỉ xoay quanh việc đến lớp, đi học một mình rồi trở về. Mình cứ thế - rất hay đi một mình, đi chơi một mình, đi ăn một mình, vì đơn giản mình thích thế. Cuộc sống trôi qua một cách tẻ nhạt rồi đến một ngày mình cảm thấy buồn chán và khi mình biết tới Global Volunteer (GV), mình quyết định đi vì đơn giản cũng vì đang rảnh, thế thôi. Nhưng mình không ngờ có một ngày mình ngồi đây để kể lại câu chuyện của mình.

Mình đi Tình Nguyện nhưng nơi mình đến lại là thiên đường. 

Đó chính là Campuchia. Chắc có lẽ nghĩ đến Cam ai cũng có những định kiến cho riêng mình, có lẽ là Campuchia nghèo lắm, hay là người Cam không thích người Việt Nam đâu. Mình cũng nghĩ như vậy. Nhưng mà đó là mình của trước khi đi GV. Mình của sau này, sau chuyến đi ấy, đã thay đổi rồi. Bạn có muốn biết mình đã thay đổi như thế nào không? Cùng theo dõi câu chuyện của mình nhé.

Mình chọn Campuchia làm nơi đi GV vì đơn giản tại thời điểm ấy mình không có nhiều tài chính để đi. Lúc ấy đơn giản mình chỉ đơn giản muốn đi dạy học, đi tình nguyện và được ở nước ngoài nên mình chọn Cam thôi. Dự án mình tham gia là dự án dạy học cho một miền quê. Dự án tụi mình có 10 người, tụi mình được phân ở tại nhà của một thầy trong trường. Chính nhờ đó mà tụi mình đã tiết kiệm được rất nhiều chi phí.

Hành trình của mình bắt đầu bằng sự chào đón nhiệt tình của những người mà sau này mình rất ngưỡng mộ. 

Đó chính là thầy cô giáo ở đây. Thiên đường của mình bắt đầu từ đây, từ chính những người thầy người cô , từ những điều nhỏ nhặt nhất. 

Người đầu tiên mình muốn kể cho các bạn nghe là thầy hiệu trưởng ở đây. Thầy là một nhà sư nhưng thầy rất giỏi, thầy có thể nói được ba ngoại ngữ. Nhưng, điều đặc biệt ở người thầy này chính là sự đức độ và lương thiện. Thầy mở trường vì đơn giản thầy muốn cho tất cả các em học sinh được đi học miễn phí và thầy đã làm như vậy. Thầy thương tụi mình lắm, thầy lo cho tụi mình từng bữa cơm, dẫn tụi mình đi chơi, còn cho tiền để cuối tuần tụi mình đi ăn, đi chơi nếu lỡ thầy không nấu ăn được. Thầy luôn lo lắng, tươi cười với tụi mình, dành tất cả sự hiếu khách và yêu thương dành cho tất cả mọi người. Vô tình như thế, thầy trở thành hình mẫu mà sau này mình muốn trở thành, thầy giúp mình nhận ra trở thành 1 người như thầy khó khăn biết bao nhưng lại rất cao quý và đáng ngưỡng mộ. Có một cảm giác cứ len lỏi từng ngày trong tim mình, cho mình từng sự ấm áp và giúp mình biết được rằng con đường mình muốn đi sau này là gì, tiếp thêm cho mình thật nhiều động lực và cố gắng hơn nữa . 

Không chỉ có thầy, tụi mình còn có 1 người cô cũng đáng kinh không kém. Cô là người Việt Nam, điều kiện của cô thì khá giả, tuy nhiên cô đã dùng số tiền cô có để quyên góp cho trường, xây công ty cho học sinh để có thể đi làm ngay sau khi học hoặc làm thêm sau giờ học. Cô giàu là thế tuy nhiên cô cứ luôn chăm chút cho học sinh từng chút một, cô tự tay làm hết những công việc nhỏ. Mọi thứ từ cô đều toát ra lòng yêu thương vô bờ bến với đám học trò nhỏ đó. Có lẽ mình may mắn lắm mới gặp được những người đức độ, đáng yêu như vậy.

Bên cạnh những người tuyệt vời như vậy, tụi mình còn có những trải nghiệm tuyệt không kém. Những ngày lên lớp được học sinh vây quanh, thích thú chơi đùa thật vui biết bao. Từ những bài giảng thiếu kinh nghiệm, mình từng ngày cải thiện nỗ lực để làm sao học sinh có thể hiểu bài tiếp thu hiệu quả nhất. Ở nơi đó đã cho mình từng cảm giác thật nhất khi làm giáo viên như thế nào, cho mình những động lực để không ngừng cố gắng mỗi ngày, cho mình những học sinh đáng yêu nhưng cũng quậy không kém. Có vẻ mình kể hơi nhiều rồi nhỉ nhưng vẫn còn nhiều điều mình chưa kể lắm. Những người bạn cùng phòng luôn quan tâm hỏi han. Tụi mình được ở chung một nhà nên tụi mình thân lắm, lúc nào cũng tíu tít rủ nhau đi ăn đi chơi, tối về lại bay ra đủ thứ trò chơi nào là Uno, Mèo nổ… Đặc biệt mình được gặp một người bạn gọi là em. Ban đầu mình không thích bạn ấy lắm, vì bạn ấy rất hay không có một khuôn mặt tươi cười khi đi dạy, dễ buồn bực với học sinh nên mình không thích, mình còn nói một câu hơi nặng lời với bạn ấy nữa. Tuy nhiên sau đó tụi mình đã có cuộc họp bàn nghiêm trọng và bạn ấy bị mọi người nói, không khí thật sự căng thẳng. Tuy nhiên điều đặc biệt là sau ngày hôm đó bạn ấy hoàn toàn thay đổi, trở thành 1 người khác hoàn toàn. Và mình chợt nhận ra có lẽ trước đây bạn ấy không biết. Mình thật sự khâm phục và ngưỡng mộ bạn ấy vì mình không biết nếu là mình mình có đủ nghị lực và dũng cảm để thay đổi hay trở thành một người tự ti cô lập với mọi người. Bạn ấy đã cho mình một nghị lực, một tấm gương để học hỏi. Về sau này, tụi mình luôn vui vẻ và còn giữ liên lạc tới tận bây giờ đó.

Chuyến đi 6 tuần của mình kết thúc với tất cả yêu thương. Sau chuyến đi ấy mình nhận ra ai cũng cần được yêu thương có sao phải lạnh lùng khó nhau , mình bắt đầu mở lòng hơn yêu thương hơn. Mình tìm ra được hướng đi cho bản thân mình , tìm được mục tiêu và lý tưởng để phấn đấu. MÌnh sống có trách nhiệm hơn. Và một điều đặc biệt là chuyến đi ấy đã giúp mình xóa bỏ định kiến về những điều không hay và tìm ra những điều đáng yêu nơi đất nước ấy. Nếu có ai hỏi mình mất gì thì mình chỉ muốn nói thật ra mình chả mất gì cả vì mình đã nhận được nhiều hơn thế. MÌnh chỉ mất 6 tuần để đổi lại là cả một tương lai thay đổi. Còn bạn thì sao? Bạn có muốn được giống như mình không? Hãy xách ba lô lên và đi ngay thôi nào. Hãy cùng mình khám phá bản thân và xóa bỏ định kiến nhé.

Theo dõi thông tin về Global Volunteer tại: https://bit.ly/6t0qpage 

Nhận thông tin về các chương trình của AIESEC tại: http://bit.ly/ttin6t0q 

*Đây là một bài viết thuộc dự án Vietnam Go Global. Vietnam Go Global là một dự án thuộc chiến dịch: 6 tuần 0 quên của Global Volunteer. Dự án là chuỗi những hoạt động để các bạn cựu tình nguyện viên kể câu chuyện Tình nguyện Quốc tế trong vòng 6 tuần của mình, lưu giữ những kỷ niệm và tiếp tục truyền cảm hứng vượt ra khỏi vùng an toàn cho các bạn trẻ khác tại Việt Nam.