[Vietnam Go Global 2018] - Lê Đình Sỹ - LIGHT THE REFUGEE’S DREAM - MALAYSIA
Hơn 1 năm rồi kể từ mùa hè năm ấy, mình đã từng rất dại khờ ở Malaysia…
Nhớ nhất là cảnh tượng cả 4 đứa tụi mình phải vào đồn cảnh sát lúc 10 giờ đêm, vì tội nhảy xuống đường ray tàu MRT để nhặt chiếc điện thoại bị rơi lúc không cẩn thận. Đứng vượt qua line cấm là không được rồi, huống hồ chi là nhảy xuống đường ray. Bị tra hỏi đủ điều, nhưng rồi cả đám cũng được thả về để chạy cho kịp chuyến tàu đêm muộn.
Làm sao quên được cái đêm lạnh buốt ấy ở Cameron Highland, trời mưa xối xả như chẳng còn lối để về, cả đám quyết định vào cái nhà hàng sang trọng bên đường để trú mưa, để rồi chỉ đủ tiền gọi 2 dĩa mì xào cùng mấy ly trà nóng cho qua bữa vì giá quá đắt đỏ. Trời lạnh quá, tụi mình ngồi gần nhau hơn, cười cũng ra khói, bất chợt thấy cuộc đời tụi mình thật buồn cười không thể tả nổi.

Trong 6 tuần, 42 ngày, 1008 giờ ở cùng nhau ở Malaysia, ngày chia tay cũng đến và cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn. Mình còn nhớ khi viết những dòng thư gửi tặng đám bạn mà nước mắt chẳng hiểu sao cứ trực trào tuôn rơi.
6 tháng sau, cậu bạn China sang Việt Nam thăm mình. Gần 1 năm sau, chính xác là cách đây 2 ngày, mình vừa trở về Việt Nam từ đảo Bali - cả đám tụi mình đã gặp lại nhau tại đây.

Gặp những con người mới, đây là dịp mà chúng ta được thử sức để đo lường về sự trưởng thành của bản thân. Sẽ có những lúc không vừa ý, có những tranh cãi chẳng đâu vào đâu, nhưng cách mà chúng ta nhìn nhận và đối mặt sẽ là minh chứng cho sự vững chãi của mỗi người.
Everything happens for reasons. Và khi mình học cách lắng nghe và thấu hiểu thì sự thắt chặt về tình bạn xuyên biên giới sẽ làm cuộc sống của chúng ta sau này thú vị hơn rất nhiều mà chẳng ai có thể ngờ được.
Chúng ta chẳng có gì để mất, hãy cứ quăng mình, vì chính xác là những ngày sau này - cuộc sống chúng ta sẽ thay đổi mà chẳng thể nào biết trước được. Đừng ngần ngại mà bước lên con thuyền này bạn nhé, hành trình sắp tới có ra sao thì cũng rất đáng để trải nghiệm đúng không nào?
-----
[Vietnam Go Global - 2019] - Nguyễn Lê Phi Long - SPEAK UP MALAYSIA
‘TERIMA KASIH, MALAYSIA!”
Malaysia đón mình bằng một ngày nắng đẹp và dĩa mì cay nồng ở sân bay. Những ngày dạo quanh Alor Setar, mình phấn khích kinh khủng. Vì sao ư? Một đất nước mới, những con người, nền văn hóa mới,... bấy nhiêu đó đã đủ để thôi thúc bản năng của một đứa ham xê dịch như mình.Với một tâm thế vô tư lự, thoải mái đến mức không thể nào thoải mái hơn, mình đinh ninh rằng mọi chuyện sẽ diễn ra rất dễ dàng và suôn sẻ. Nhưng không, mình đã lầm!

Nhà chung - Dễ hay khó?
Như một điều hiển nhiên, con người đến từ những đất nước khác nhau sẽ có những nét văn hóa đặc trưng khác nhau. Sống ở nhà chung không phải là một điều dễ dàng từ lúc bắt đầu. Tụi mình đã có hiểu lầm, có tranh cãi, có những mâu thuẫn mà tụi mình không thể nào tìm được cách giải quyết có thể làm hài lòng tất cả mọi người. Nhưng tụi mình đã chấp nhận điều đó, rằng mỗi người là một bản thể khác biệt. Không xét nét, đánh giá hay quy chụp, lắng nghe, cảm thông và chia sẻ mới là cách mà chúng ta nên làm để có thể thật sự thấu hiểu và yêu thương nhau.
Tụi mình có người bạn Ai Cập nóng tính nhưng lại vô cùng tốt bụng, những người bạn Trung Quốc sống khép kín nhưng làm việc trách nhiệm và dễ thương, những người bạn Philippine năng nổ và sẵn sàng giúp đỡ.
Hmm, sống ở nhà chung hả? Khó chứ, khó nhưng vui!
Mình đi dạy học, nhưng mình không là một giáo viên…
Trước khi đi dạy mình lo lắm, lo sợ tụi nhỏ sẽ ngại rồi không dám giao tiếp hay trò chuyện với mình. Nhưng không hề nha, học sinh của mình hăng hái và dạn dĩ lắm, quậy xỉu luôn!
Nhớ có lần mình đi dạy trời mưa, vô tình lỡ làm ướt hết giáo án. Loay hoay một lúc, mình đành tập hợp tụi nhỏ ngồi lại với mình. Tụi nhỏ thích nghe nhạc lắm, đặc biệt là Sam Smith với Blackpink nữa. Mình bật nhạc và cho mọi người đoán lời bài hát, dĩ nhiên là phải có quà nha!
Thời gian dài như vậy, hết nhạc mất rồi. Mình đã làm gì tiếp theo hả? Chơi lớn đó! Mình đã kể chuyện tình cảm của mình cho tụi nhỏ nghe! (Nói là tụi nhỏ chứ học sinh của mình lớp 9 hết rồi, chắc không sao ha? :) ). Mà kì ghê, đứa nào cũng phấn khích hết. Cũng nhờ vậy mà tụi mình không còn khoảng cách nữa, đáng yêu vô cùng.

Bầu trời Malaysia rất đẹp…
Mình rất hay nhìn lên bầu trời, đặc biệt là những đám mây. Mình nhìn thấy ở đó nỗi buồn, niềm vui và ký ức của mình. Hoàng hôn là lúc đẹp nhất, tĩnh lặng nhất để người ta có thể nhìn lại những gì mình đã làm hay những gì mình đã trải qua.
Hôm nay mình chợt nhận ra rằng, bầu trời này, không chỉ đẹp khi mình ở Việt Nam…
----------
[Vietnam Go Global - 2020] - LẠI PHAN QUỲNH ANH - CLEAN OUT PLATE - MALAYSIA
GAP BUT FULFILLING SUMMER 🎗
Sau 14 mùa hè rất không có mùa hè, năm nay mình quyết định làm một điều to bự. Mình GAP SUMMER. Gọi như vậy, bởi vì mình biết nếu như theo một lịch trình định sẵn thì hè là lúc mọi người sẽ học vượt, học thêm, học bớt, nói chung là bằng một cách nào đó, vẫn là đi học. Nhưng năm nay mình gác hết lại, để làm một chuyến đi Global Volunteer “siêu to khổng lồ” qua Johor Bahru, Malaysia.
✨FULFILL được gì?
Đúng là không đi ra khỏi vòng an toàn thì không biết được bản thân mình mạnh mẽ và liều lĩnh bao nhiêu. Thứ mà mình cảm thấy bản thân cải thiện tốt nhất là khả năng giải quyết vấn đề. Hồi trước ở Việt Nam, nhiều lúc gặp khó khăn là đúng hoảng loạn, nhưng đi GV về thì thay đổi hẳn, bình tĩnh sống hơn, vì ở bên đó, nếu mình hoảng loạn thì vấn đề nó vẫn ở đó thôi, quan trọng là tìm hướng giải quyết nó, bớt than vãn để tịnh tâm xử lý và nhiều khi là vì không ai có thể thay mình giải quyết nên phải tự thân vận động. Về tiếng Anh, khi đến một nơi mà nếu bạn không nói tiếng Anh sẽ chẳng ai nói tiếng Việt với bạn, thì tất nhiên sẽ phải cải thiện được ít nhiều. Giờ thì mình cũng nghe được 50-60% tiếng Anh của người Trung (ngày đầu là không nghe được gì hết, nhiều khi người ta hỏi mà mình không phản ứng, mấy bạn bảo mình chảnh, thiệt ra là vì không nghe làm sao mà phản ứng…) Sẽ không bao giờ mình quên được lần đầu tiên trong đời trải nghiệm cảm giác dùng hết dây thần kinh não bộ tập trung câu chuyện nhưng vẫn không hiểu gì. Có một lần, mình được các bạn AIESECer bên Malaysia dắt đi ăn đồ Trung, nhà hàng siêu đông vậy mà anh phục vụ phải mất nửa tiếng ở bàn của mình để đợi gọi món, vì mình không hiểu gì hết và các bạn phải dịch rồi search google hình ảnh từng món cho mình.
Trải nghiệm làm công dân toàn cầu
Lần đầu tiên mình trải nghiệm cảm giác trở thành 1 công dân toàn cầu, có bạn bè khắp thế giới là gì. Lúc chia tay nước mắt đầm đìa, ai cũng hứa sẽ đến nước của bạn. Có thể với một vài bạn lời hứa đó sẽ hơi khó, nhưng bằng một cách nào đó, mình tin là có duyên thì chắc chắn gặp lại và cũng lời hứa hội ngộ làm mình có động lực muốn đi đến những nước ấy thật sự (vậy nên mình không khóc...).
Bỏ một mùa hè không sách vở, mình được gì?
Mình đã bỏ một mùa hè hoàn toàn không đụng đến sách vở, nhưng mình học lại nhiều điều cun-ngầu mà mình tin là hiếm (hoặc không) cuốn sách nào có được. Mình đã trở về từ một hành trình 6 tuần cũng “rất gì và này nọ”, mình vẫn là mình nhưng ở một phiên bản tốt hơn trong suy nghĩ và đậm đà (ý là đen) hơn. Nhưng mà đáng!

_________
Mặc dù chương trình Tình Nguyện Quốc Tế đã tạm dừng, nhưng chúng mình tin rằng, trong một tương lai không xa, Global Volunteer sẽ trở lại và đem đến cho bạn thật nhiểu trải nghiệm đáng nhớ. Bạn vẫn có thể theo dõi những thông tin về Global Volunteer tại: https://bit.ly/6t0qpage
Hoặc đăng ký nhận thông tin về các chương trình của AIESEC tại: http://bit.ly/ttin6t0q